Mầu Hoa Khế

Chờ một đóm lửa hồng






 Sáng nay những đóa quỳnh hoa cánh rũ
Màu kém tươi bởi giá buốt mùa đông
Em cũng thế như loài sâu cuốn chiếu
Cuộn chăn đơn chờ một đóm lửa hồng

Em vẫn biết niềm vui mang san sẻ
Nhưng nỗi buồn chỉ ngậm ngùi riêng mang
Cuộc tình qua trong tim hằn vết sẹo
Đến chết thôi cũng chẳng thể phôi phai

Nhưng cuộc đời như gió thoảng hiên ngoài
Như sáng đến chiều đi rồi đêm tới
Như Nhật Nguyệt chia nhau lời ân ái
Thuở hoang sơ rồi phút chốc rời xa

Tình nhân hỡi thời gian đâu đứng đợi ?!
Môi héo khô vì thương nhớ khôn khuây
Mắt buồn thêm đơn độc cánh chim bay
Tóc từng sợi rớt rơi trên chăn chiếu

Những ước nguyện làm sao mà thấu hiểu
Rất mơ hồ như thuở gọi tên nhau
Tình đui mù nên tình rất đớn đau
Hoa cũng vội sớm tàn phai hương sắc

...

Em dòng sông xõa tóc dài thần thoại
Gió đưa hương xao xuyến cả đường mây
Duyên con gái trong thơ anh sót lại
Cho yêu thương cho nhung nhớ dâng đầy ...

Mầu Hoa Khế
Jan 16 2018

Được bạn: CtLy đưa lên
vào ngày: 17 tháng 1 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Chờ một đóm lửa hồng"